Home Rules Contact  
Chợ thông tin Giáo dục Việt Nam
Đăng ký Hỏi đáp Danh sách thành viên Lịch Tìm Kiếm Bài gửi hôm nay Đánh dấu là đã đọc

Chợ thông tin Giáo dục Việt Nam Kiến thức xã hội Kiến thức văn học Nghiên cứu văn học, Truyện ngắn của Minh Nhật

Trả lời
 
Công cụ bài viết Kiểu hiển thị
  #1  
Cũ 30-07-2012, 01:52 PM
quan_huynh74 quan_huynh74 đang online
Senior Member
 
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 165
Mặc định Truyện ngắn của Minh Nhật

Hệ thống quảng cáo SangNhuong.com

Có một thực tế là mọi câu chuyện đều nên bắt đầu bằng một ngày đẹp trời – như thế thì các nhân vật sẽ…dễ đi chơi, hoặc không thì mưa luôn đi – như thế thì sẽ có những cảnh lãng mạn bắt chước được từ một bộ phim nào đó. Thế mà bây giờ trời lại đang nắng gay gắt, thực ra thì Singapore quanh năm cũng chỉ có một thứ thời tiết như thế, chỉ có nắng nhẹ, nắng vừa hoặc là nắng thảm thương như hôm nay! Giữa điều hoà 16 độ của thư viện vẫn cảm giác được cái nắng chói chang gay gắt bên ngoài kia, hay bởi vì đầu đứa nào cũng đang nóng(!), JB quay sang Sandy:

- Đó, cậu xem, trời như thế này biết mời nàng đi đâu?

Sandy chống tay:

- Tớ thì nghĩ đi đâu không quan trọng lắm, vấn đề là cậu sẽ bộc lộ được những gì, nói chuyện ra sao, chứ ngồi chỗ nào chỉ là phụ thôi.

Xoay xoay cái bút, JB nhăn nhó:

- À ừ, tớ biết. Nhưng tớ ăn nói đã không được hay rồi thôi thì làm tốt những cái khác. Hay là đi xem phim?

Minh ngồi cạnh, khoát tay hài hước:

- Hê, đồ điên! Mời xem phim là tối dạ! Như thế thì tớ chắc chắn cậu và Enna K sẽ không nói được gì ngoài việc cứ-như-là-đang-xem-phim suốt 2 tiếng, và rồi đứng lên thì chả đứa nào biết nội dung phim ra sao! Cái cậu cần bây giờ là nơi có khả năng tâm sự. Tốt nhất là chọn những nơi không đông quá hoặc vắng quá, không yên tĩnh quá hoặc ồn ào quá, thoáng mát và dĩ nhiên là không đắt quá, hoạ ngốc mới phung phí tiền cho lũ con gái vừa quen biết, nếu thế thì dâng tiền cho nàng Sandy của chúng ta còn hơn! Haha!

Bị Minh mắng là điên và ăn phải mớ thuyết giảng lằng nhằng, JB cáu tiết:

- Ya ya ya. Cậu thì khiếp khủng rồi! Cầu Chúa những thằng đang có bạn gái như cậu toi hết đi! Lòng vòng mãi, cuối cùng thì ngồi được ở đâu nào?!!!

JB nói to quá khiến Minh phải chồm sang bịt miệng nó lại hoảng hốt:

- Ok ok. Cậu nói nhỏ thôi, đang trong thư viện đấy! Hị, xong đống này mời tớ cốc Ice Cream Fantastic 2$ tớ nói cho chỗ này hay cực!

JB gật đầu:

- Ha, có thể chứ. Tớ…rất thích Enna K, sự thật là tớ chưa từng bao giờ quan tâm đến một cô gái nào như thế cả- phía cuối câu, JB hạ thấp trọng âm, vẻ ngượng ngùng.

Sandy bật cười:

- Oh, thổ lộ hoàn hảo! Này chàng trai, vậy thì cứ thẳng thắn tấm lòng mà tiến lên thôi! Ngại gì!

JB nheo mắt:

- Chà, nếu tớ được như thế thì đã không cần các cậu động tay vào.

Cả hai đứa còn lại cười phá lên, rồi lại im bặt ngay và quay ngang quay ngửa xem có ai lườm chúng nó không. Giữa cái thư viện yên tĩnh của sự hiếu học này, một tiếng cười đủ là một sự phá hoại to lớn đáng bỏ tù! Thực ra thì có được ngày JB “mời nàng đi đâu đó” thế này đã phải bỏ ra không ít công sức của Minh và Sandy. Kế hoạch, chiến lược, kịch bản chán đi rồi! Thế nên bây giờ có bỏ thêm chút công sức thì cũng không thành vấn đề. Sau lần làm chung project IS, tự dưng JB…dở chứng quay ra thích Enna K như thế, làm chúng nó nhọc công, nhưng cũng vui phết!

*

* *



Những chiếc ghế gỗ màu xanh lam kê lung tung, bắt nhịp với cách bài trí lộn xộn có chủ ý của những bức tranh treo lệch, của hàng hoa lan dạ hương xanh mang hình những chiếc chuông được trồng so le phía dưới cầu thang xoắn ốc. Tầng một trống và thoáng, không gian đường phố dường như ùa vào xuyên qua tấm kính lớn màu tím nhạt, vút lên khoảng trống cao chạy nhảy giữa các tầng, vờn nhẹ khắp bề mặt nhẵn phản chiếu ánh sáng vào dòng nước chảy cố ý dọc suốt từ tầng thượng xuống bằng một chiếc cột bên trong lõi có đèn dạ quang. Cảm tưởng cái nắng chang chang ngoài đường không chen vào khung cảnh tinh tế kinh khủng này được! Tệ thật! Thế này thì JB sẽ phải mời Minh thêm chầu kem nữa mất thôi! Cả vì “chỗ này hay cực!” của Minh thực sự…cực hay! Và cả vì trước mặt nó là cô bạn Trung Quốc Enna K- tiếng Anh thì vẫn bập bõm, như mọi khi(!), nhưng xinh và thông minh, đấy là sau lần hoàn thành project với kết quả A thì JB nhận ra thế. Enna K là một trong những cô bé được chú ý nhất của khoa Astronomy-thiên văn học-một trong những khoa mới của trường nó. Tai trái JB là cái tai nghe được nối với điện thoại di động trong túi, luồn vào trong áo và che bởi mái tóc dài lượt thượt của nó, tất nhiên cuộc gọi hướng tới Minh và Sandy - hai đứa chia nhau tai nghe, ngồi ở tầng trên của quán café. Cái sự lằng nhằng ấy cũng bởi vì bình thường thì JB là thằng ăn to nói lớn - theo đúng nghĩa đen của từ này luôn, nhưng cứ đối mặt với con gái là cu cậu tỏ ra có thể chảy máu cam bất cứ lúc nào, đầu óc trống rỗng! Thế nên mặc dù buồn cười nẫu ruột, Minh và Sandy vẫn phải bầy cách như thế cho JB. Những lúc Enna K hỏi xong, JB chỉ việc nhấp một ngụm nước và nghe cách trả lời từ phía Minh và Sandy…

Enna K thích thú ngắm cách bài trí kỳ lạ của quán café, rụt rè:

- Lần đầu tiên mình biết ở Orchard centre có quán đẹp thế này!- rồi nó quay ra phía JB - này Jizger, bạn học ngành nào vậy, hôm trước bạn chưa nói với mình?

Mặc dù học chung môn IS, nhưng việc học chung một môn gì đó và việc khác ngành nhau vẫn là chuyện thường thấy ở những trường nước ngoài, ngoài chuyên ngành chính, học sinh được chọn một vài môn phụ, và IS-Creative thinkin’ JB, Minh và Enna K học chung là một môn như thế, nên hai đứa cũng chẳng biết ngành học chính của nhau.

- Mình học Architecture- chuyên ngành chính xác là Superstructure- kiến trúc thượng tầng, nhưng mình cũng học part-time lấy bằng phụ cả ngành Intarior Decoration - trang trí nội thất!- cái này thì JB trả lời trôi chảy không cần ai nhắc.

Enna K nhấp cốc nước táo, nói chậm rãi:

- Oh, đấy là lý do bạn dễ dàng tìm ra được những quán có phong cách nội thất đẹp thế này…Tại sao bạn lại chọn học ngành ấy?

JB đưa cốc cafe lên miệng, Minh bắt đầu nói, dựa theo những gì chính JB đã từng nói với nó, thực tế là Minh chỉ nhắc lại cho JB bình tĩnh:

- Ừm, hồi bé mình được xem qua một vài cuốn sách về kiến trúc và bị choáng váng bởi những gì một nhà kiến trúc sư tạo ra được. Rất hoành tráng và đó là công việc lưu dấu ấn lại rất lâu. Nếu bạn được đọc qua đồ án thiết kế của những kiến trúc sư thiên tài, như Oscar Niemeyer hay Richard Neutra, bạn sẽ mê mẩn ngay…

Minh chợt dừng lại, quay sang nói với Sandy:

- Hê, cậu ngốc JB đang bắt đầu…tự nói này, hình như nó đã tự tin tới mức quên béng mình đang đeo tai nghe!

Thực sự là thế, ở tầng dưới, JB đang bắt đầu thao thao bất tuyệt về niềm đam mê của mình, không hề chú ý là Minh và Sandy đã thôi nhắc nó qua tai nghe! Enna K ngồi nghe chăm chú, nó hỏi thích thú:

- Oscar Niemeyer? Không phải là giải thưởng Oscar vẫn được trao đó chứ?!

JB bật cười:

- Không! Niemeyer là người thiết kế rất nhiều công trình lớn đó, ví như Cung Rạng Đông Alvodara, điện thờ Patheon hay nhà hát Le Harve! Toàn những kiến trúc bất tử với thời gian đấy!

Enna K uống một ngụm nước táo ép:

- Oh, mình đã nghe qua thì phải…

JB cười:

- Tiếng Anh của bạn cũng đâu có tệ lắm! Mình thấy bạn nói chuyện rất khá, chỉ cần bạn chịu khó giao tiếp và chủ động, đừng dựa dẫm vào tiếng Trung quá nhiều là ok mà!

Enna K nhoẻn miệng:

- Hì, cảm ơn…

Hai đứa nói chuyện dần dần tự nhiên và vui vẻ, cảm thấy không khí dễ chịu và thoải mái để bộc lộ. Câu chuyện lại dần xoay về ngành học của Enna K, đến lượt cô bé nói về niềm đam mê những vì sao, bầu trời và sự vận động của các hành tinh, không còn vẻ rụt rè như khi mới vào quán… Những cốc cafe và táo ép thứ hai đã được gọi!

*

* *

Phía trên, Sandy tắt di động, nói với Minh:

- Haha, ok rồi đó. Chàng nói như sáo, thế mà cứ lo xa!

Minh đang nhìn về phía một bàn khác, Sandy lay nó:

- Hê, gì thế?!

Minh cười rất chủ ý:

- Haha, này, tớ vừa phát hiện ra một-điều-hay-cực! Cậu nhìn về phía kia đi!

Theo hướng tay của Minh, Sandy nhìn thấy hai cô nàng đang ngồi với một cái laptop ở một bàn khách, là Lang Ting và Melisah, những cô bạn Trung Quốc của Enna K. Nó hỏi Minh:

- Ừm, bạn của Enna hả? Vậy thì sao?

Minh cười bí mật:

- Haha, nhìn kỹ đi, Lang Ting và Melisah - mỗi đứa đang nghe một cái tai nghe, cắm vào cùng một cái điện thoại, và cái vẻ kia thì chắc chắn không phải là nghe nhạc! Vậy hai đứa nó đang nghe cái gì?!

Ừm, đúng rồi!! Đấy là lý do mà Enna cũng đã phải gọi đến cốc nước thứ hai! Lúc đầu nó cũng uống khá nhiều!!! Mà thực tế Enna cũng không cần uống nhiều đến vậy, bởi bây giờ nó cũng đang rất tự tin, như đáng ra phải có! Minh phì cười: ôi, tụi nó thật đúng là những đứa đang lớn dở!
Trả lời với trích dẫn


CHUYÊN MỤC ĐƯỢC TÀI TRỢ BỞI
  #2  
Cũ 30-07-2012, 01:52 PM
hanoi-evc hanoi-evc đang online
Senior Member
 
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 164
Mặc định

Hệ thống quảng cáo SangNhuong.com

, blue rất thix truyện của MN, kái này tiếp cho một câu chuyện mà blue đã đọc trên báo. Hem biết Ann kiếm ở đâu thế nhỉ?
Trả lời với trích dẫn


  #3  
Cũ 30-07-2012, 01:52 PM
camphat camphat đang online
Senior Member
 
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 171
Mặc định

Ann có nguồn, kiếm lung tung lên hết đó...........

mà nếu Blue thix MN, thì Blue có thể post truyện của MN lên ^^, Ann sẽ làm topic truyện MN ko, để ai hâm mộ có thể đọc các tác phẩm của anh cần Ann post hình MN lên luôn
Trả lời với trích dẫn


  #4  
Cũ 30-07-2012, 01:52 PM
safashion safashion đang online
Senior Member
 
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 166
Mặc định

Hệ thống quảng cáo SangNhuong.com

nếu Ann có hình thì post lên lun đi
( kiếm cả vuổi trời mè hem thấy Minh Nhật đâu hít a' (, chắc lè hôgn post bài chung với Ann được òi (
Trả lời với trích dẫn


  #5  
Cũ 30-07-2012, 01:52 PM
tandaiphat tandaiphat đang online
Senior Member
 
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 178
Mặc định

Ann thì hun có coi truyện của MN nhìu, mà có chắc cũng hun nhớ đc tác giả truyện là ai, khoái truyện của Phan Hồn Nhiên à

hun bít truyện này có phải của MN ko....post lên coi hén

Cỏ mềm


…Cuối con đường ai cũng phải đi, là một điều gì đó đợi chờ, mà không ai biết trước. Nhưng không bước chân nào dừng lại cả. Chỉ nhìn lại phía sau một thoáng chốc. Rồi sẽ đi tiếp, về phía cuối con đường….




1. Trời bỗng trở lạnh đột ngột như thủy tinh làm nên chiếc bình ở kệ tủ đột nhiên rơi xuống đất tan tành thành những mảnh nhỏ, chỉ sau một đêm, không khí khô cóng, chùm cúc đất xanh cắm vội vã trên chiếc bình gốm nâu ở góc tường cũng thu mình lại, tựa hồ run bắn lên khi những cơn gió vụt qua tấm rèm khua khoắng va chạm vào căn phòng bé nhỏ. An co rúm lại trong chăn, lão Tacta chủ nhiệm khoa có mang tờ kết quả thi chằng chịt D đập vào mặt nó lúc này cũng đừng hòng kéo nó ra ngoài cái lạnh chết tiệt kia. Đĩa nhạc Cánh cung của Đỗ Bảo đặt ở chế độ replay shuffle mode vẫn vang lên tiếng piano nền tuyệt hay cùng chất giọng trong trẻo cao vút của Khánh Linh: “hạnh phúc kia rồi sẽ mau thành, ngừơi còn yêu nhau sẽ trở về với nhau, và tình yêu còn mãi riêng dành…”. Tiếng những chiếc xe vụt qua vụt lại. Tiếng của đám trẻ con chưa đến tầm đi học nhưng đến tầm hét. Chỉ vì đêm qua sau khi thức đọc cho hết cuốn sách được ca ngợi tán tụng Búp bê Bắc Kinh mà quên không vít chặt cửa đã nhảy vèo lên giường, tất cả mớ âm thanh hỗn độn xoáy vào tai An như một triệu con ong đang vù vù zin zít. Người An chợt rung lên. Mất nửa phút nó mới biết đó không phải là cơn chấn động được tạo ra bởi một chiếc xe tải mười tám bánh ở dưới mặt đường đang nhộn nhạo kia tác động lên nó, mà là cái mobile đang rung tít nhiệt tình ở phía cuối của cái chăn. An với tay tắt cái dàn vẫn không ngừng phát ra những âm thanh chói tay, trả lời bằng một giọng rất oải khi nhìn thấy một số lạ hoắc hiện lên trên màn hình:
- Alo, ai thế ạ?
Đầu bên kia im lặng, tựa như một người lịch lãm đang chơi trò ú tim với một kẻ miệng vẫn còn đang ngáp như lấy được. An cáu kỉnh tăng vọt thanh âm giọng nói đến tận trên quãng La hai nhịp nữa:
- Này này, bảo cho mà biết, nếu rảnh rỗi không có việc gì làm vào cái giờ này thì tốt hơn hết lần sau bấm số 1080 gặp mấy em tư vấn tình cảm nhé chứ đừng có bấm vào cái số này nữa.
Đứt chừng hai giây. Đầu bên kia nhẹ nhàng:
- Trước khi bấm cho anh, em cũng định gọi đến cái số anh vừa nhắc.
An giật mình, choàng bật dậy, khỏi tấm chăn, mắt mở to kinh ngạc:
- Vân à! Anh xin lỗi. Có chuyện gì vậy?
Đầu kia ngập ngừng:
- Vâng. À…ừm…vâng. Em…đang ở gần ngõ Tạm Thương, anh có…đến đây bây giờ được không?
Cái giọng ươn ướt như bị hai hộp giấy ăn chẹn vào thanh quản đấy làm giấc ngủ cách đó vài phút của An như trôi tuột vào một trăm năm trước. Nó trả lời nhanh:
- Được. Em ở nguyên đó chờ anh. Chừng mười lăm phút nữa anh sẽ đến.

2. An và Vân là gì của nhau nhỉ? Yêu thì chắc chắn đến…50% là không phải, thực tình đến An cũng còn nghĩ mình chưa hoàn chỉnh suy nghĩ, thậm chí nó còn chưa sẵn sàng cho chuyện đó. Bạn bè thì không phải, một nửa vì những cảm thông xuyên thấu, nửa vì cái dựa nhẹ vào một bờ vai, cũng chẳng ai trong hai đứa muốn người kia là bạn, điều này cũng chắc chắn đến 50%! Cụ tỉ hóa những cảm xúc không giới hạn thành một thứ gọi được bằng tên là điều ai cũng muốn nhưng không ai làm được.
An quen Vân trong một lần nó lên Ngoại thương xem cuộc thi miss của trường. Nó nhìn thấy Vân ở một góc gần cửa ra vào sau của sân khấu, đang ngồi khóc. Giữa đêm dạ hội ồn ào và hào hứng, không ai chú ý đến một cô bé với chiếc váy dài trắng muốt đang ngồi khoanh hai tay vào đầu gối, nước mắt chảy nhẹ, trông Vân lúc đấy tựa như một cô mèo giữa buổi đại tiệc của những phù thủy đang bay lượn xung quanh. An bối rối, nó ngồi xuống cạnh cô mèo, rút ra túi giấy ăn mang trong balo vì tình trạng nghẹt mũi tình cờ. Vân nhìn An lạ lẫm, đôi mắt tròn to trong veo ngân ngấn nước với mí mắt sưng mọng:
- Anh là ai?
Câu hỏi kỳ quặc bất chợt làm An lúng túng, nó đưa tay gãi gãi lông mày, không biết trả lời sao cho phù hợp:
- À…à…tôi là…người đi xem!
Cô mèo rút một tờ giấy ăn lau dòng nước mắt ráo hoảnh:
- Vậy tại sao anh không xem đi, lại ra đây làm gì?
“Trời ạ! Hỏi thế có mà bằng đánh đố nhau”, An ậm ừ, vẻ tình cờ:
- Đây là lần đầu tôi đến đây, vì thế tôi đi loanh quanh xem trường này có gì hay không!
Cô mèo vẫn chưa thôi chất vấn:
- Vậy có gì hay không?
An nhún vai:
- Cũng không tệ. Bắt được một cô gái xinh đẹp đang khóc thút thít như chờ đợi một ông Bụt hiện ra đưa giấy ăn!
Cô mèo nhoẻn miệng:
- Em không phải cô gái xinh đẹp.
An nhìn đôi mắt mọng nước, hài hước:
- Vậy không lẽ em muốn nói là em rất xinh đẹp!
Cô mèo bật cười:
- Vậy ông Bụt cũng không hỏi tại sao cô-gái-rất-xinh-đẹp lại khóc ư?
An mỉm cười:
- Không, mẹ ông Bụt dạy không được tò mò chuyện người khác!
…..

3. Nhớ lại chuyện đó, An không khỏi tự tủm tỉm cười. Ngay bây giờ, cái cảnh Bụt – mèo hai năm trước lại y hệt, lần này giữa phố. An dừng xe, Vân đang ngồi khóc trước một trạm điện thoại công cộng ngay sát lề đường, mặc kệ những người qua đường ngó lại vẻ kinh ngạc. Như thường lệ, An không hỏi, mặc dù những việc Vân làm vẫn khiến tim nó rụng ra tra vào xoành xoạch, An tiến lại gần cởi chiếc áo lạnh màu olive khoác lên vai Vân. Nó nhìn Vân một lúc.
- Em ăn gì chưa?
Vân không trả lời, nhìn An bằng con mắt buồn rầu thất vọng, tựa như một người thủy thủ sau nhiều ngày lăn lộn trên đại dương phát hiện ra kho báu mình hằng tìm kiếm chỉ là một hạt ngọc nhỏ xíu bằng móng chân út. An cầm tay Vân:
- Ngừng khóc đi. Anh đưa em đến một nơi, nơi ấy em có thể thoải mái khóc to, thậm chí hét lên mà không sợ ai thấy.
Vân leo lên xe, giấu mặt vào lưng An. Dù không nhìn thấy, nhưng An biết Vân đang thổn thức, thậm chí người cô run lên, chắc không phải vì lạnh. Hai người không nói gì cả suốt đoạn đường. An phóng xe lên gần công viên nước Hồ Tây, dừng ở đoạn hồ sen, sang sớm, trời lại lạnh ngắt, đoạn đường vào công viên nước thực sự vắng tanh. Hai đứa ngồi xuống. An rút thuốc ra. Từ trong chiếc áo lạnh to sụ An khoác cho Vân, cô cất tiếng, khản đặc nhưng rành rọt chậm rãi:
- Anh đừng hút thuốc.
An mỉm cười, cất bao thuốc đi, làm một việc mình không ưa mang lại cảm giác hài lòng cho người khác không phải là điều An thích, nhưng Vân tựa hồ thứ gì đó khó chống đỡ lại được, như sáng nay cũng vậy, cô là người duy nhất dứt An ra khỏi chăn ấm được khi mà nó mới chỉ chui vào chừng nửa giấc…
Hai đứa ngồi cách nhau khoảng một gang tay, lặng lẽ. Mùi cỏ ướt, mùi sen thơm dịu dàng. Mùi của mưa còn đọng lại ở những vành lá. Vân thở mệt nhọc, sau những dòng nước mắt chảy ra, cô đã trấn tĩnh lại. Một lúc lâu, Vân lên tiếng:
- An, sau khi ra trường, anh định làm gì?
An chống hai tay, ngả ra sau:
- Có lẽ anh sẽ về tòa soạn làm, anh thích công việc ở đó. Nó hợp với tính cách tự do của anh. Và ít nhất, nó thỏa mãn cho anh được viết thật nhiều.
Vân im lặng. Những làn gió thoảng qua mát rượi, tưởng như từng ngọn cỏ dưới chân tung lên, không gian rộng lớn hút lại trong hồ sen xanh mượt mà.
- Anh biết không, còn em từng nghĩ, sau khi ra trường em sẽ trở thành một người dịch sách, em rất thích đọc những tác phẩm văn học của những thế kỷ trước, tự hỏi sao chưa có người nào dịch chúng. Đó là một ước mơ xa xôi từ khi còn nhỏ, khi được bố đọc cho những câu chuyện cổ tích…
Vân chợt ngừng lại. An im lặng. Nó đã mơ hồ đoán được vấn đề đã xảy đến với Vân. Bố mẹ của Vân đã ly dị vì những bất hòa không che dấu được từ khi cô còn học trung học, những tan vỡ thầm kín trong gia đình tác động nhiều đến tâm hồn mỏng mảnh của cô gái nhạy cảm. Vân chọn sống với bố, không phải vì yêu ai hơn trong bố và mẹ. Chỉ đơn giản là vì một người đàn ông sống một mình sẽ khó khăn hơn. Thi thoảng mẹ vẫn đến thăm, Vân càng đau đớn hơn khi chứng kiến sự gượng gạo của một tình yêu đã hết. Dù cả hai người đều thương con, nhưng không ai muốn níu giữ những gì đã không còn …
- Bố em sẽ lấy vợ. Bố nói thế, mới thôi…Em đã có thể tưởng tượng ra điều ấy, nhưng khi nó xảy đến, em vẫn hụt hẫng. Cảm tưởng như suốt những năm vừa rồi là mình đang rơi tự do, thì bây giờ, như là đã chạm xuống đáy vực sâu. Đau nhói… Khi đủ cảm thông được vì sao bố mẹ ly dị, em chịu đựng, bình tâm. Nhưng trong sâu tận, vẫn mong như chuyện cổ tích, bố mẹ sẽ quay lại. Nhưng giờ thì không, chắc chắn không…
An cầm nhẹ lấy tay Vân, lần đầu tiên từ suốt khoảng thời gian quen nhau. Lặng đi rất lâu. Vân không khóc nữa, đôi môi lạnh ngắt nhỏ bé chỉ hơi run lên, nó quay sang An, cười nhẹ:
- Em sẽ không sao đâu. Sẽ không buồn nữa, vì em biết không có ai sai cả. Em chỉ muốn khóc một lần thật nhiều cho vơi đi tất cả. Một điều cần đến cũng sẽ đến, phải không anh?
An gật đầu:
- Chúng ta đều đã đủ lớn cho những suy nghĩ cần thiết. Nếu em vẫn còn tình yêu với mơ ước của riêng em. Đừng để ai phá vỡ, dù đó là người từng gây dựng ước mơ ấy nơi em… Ngọn cỏ tuy mềm nhưng rất vững chãi chống đỡ trước gió. Em cũng hãy như thế! Cố gắng lên.
Vân dựa vào vai An, đôi tay mềm mại siết chặt. Giờ An đã biết giữa nó và Vân là gì. Đó là khi người này mệt mỏi, sẽ nghĩ đến người kia đầu tiên, và khi người kia cần, người này sẽ xuất hiện bên cạnh, chỉ vì một bờ vai. Chỉ như thế, mà là tất cả…
Từ phía xa của bầu trời xanh nhạt, những làn mây gợn lên, báo một ngày sẽ có mưa. Những cơn mưa bao giờ cũng xóa đi nhiều thứ…xoa dịu…Cuối con đường ai cũng phải đi, là một điều gì đó đợi chờ, mà không ai biết trước. Nhưng không bước chân nào dừng lại cả. Chỉ nhìn lại phía sau một thoáng chốc. Rồi sẽ đi tiếp, về phía cuối con đường. Không ai cất tiếng, nhưng bản nhạc dịu dàng vang lên trong cả hai đứa “..hãy nói mình yêu nhau, một lần cuối..rồi cho những khoảng trời hạnh phúc, nhạt nhòa đôi tay níu giữ..hãy ôm chặt lấy anh, cho nỗi buồn nhẹ vơi…”
Trả lời với trích dẫn


  #6  
Cũ 30-07-2012, 01:52 PM
caonguyen1 caonguyen1 đang online
Senior Member
 
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 157
Mặc định

Hệ thống quảng cáo SangNhuong.com

truyện hay thiệt, đọc thấy bùn bùn. Đúng lè mod box văn học
Trả lời với trích dẫn


  #7  
Cũ 30-07-2012, 01:52 PM
tanbaolong2003 tanbaolong2003 đang online
Senior Member
 
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 156
Mặc định

>.< bực ghia nha.... ko tạo topic mới đc... phải post chung vào đây thui

Nguyễn Minh Nhật



Bút danh : Minh Nhật và Nhật Nguyễn

Sinh ngày :3/3/1986

Quê : Hà Nội ( giờ hắn du học bên Singapore với xuất học bổng được miễn 80% , òi ai cần địa chỉ ở Hà Nội ko ?
17 Bạch Mai , quận Hai Bà Trưng , Hà Nội

Lớp: Lý 2 02-05 HN-Amsterdam


Giới thiệu về bản thân
- Cao 1m80. Hai bên tai có 5 cái khuyên.
- CTV báo HHT
- Hiện đang làm cho LG Company phòng Marketing communication
- Phòng giải trí VTV3
- Sở thích: viết, nghe nhạc, cafe, idol là Gun n’ Rose
- Tài năng, bản lĩnh, kiêu ngạo và thác loạn
- Có một hình xăm ở tay
- Blog: http://blog.360.yahoo.com/nhatzest

Thành tích
- Thành viên của đội tuyển bóng rổ trường Ams đoạt HCV Thành phố Hà Nội năm 2003
- HCV cờ vua trường Ngee Ann Polytechnic năm 2005
- Đã được xuất bản 2 tập truyện ngắn : “Sự lựa chọn của bầu trời” và “Bỗng một ngày đẹp trời”.
- Có rất nhiều truyện ngắn được đăng báo (báo HHT, Tuổi trẻ, Sinh viên VN, Mỹ thuật và đời sống, Sách và đời sống,...)
- Giải nhì “Khởi nghiệp” dự án tin học do đài truyền hình VN tổ chức năm 2005 (đọat giải cùng nhóm Apus khi vẫn đang ở bên Sing)
- Đang hoàn thành kế hoạch mở công ty riêng vào năm nay cùng các bạn.



Cân nặng.:69kg

Bí quyết viết truyện hay : Viết hăng hái và tự nhiên , trên hết là vô cùng kiên trì dù bị loại bì , nhắc nhở cáu gắt hắn vẫn cười rất tươi và không bỏ cuộc

Hắn là kẻ kinh dị ---> có phần quái dị : Lớp 6 học chuyên Văn đi thi Tóan quận , lớp 7 nhảy sang chuyên tóan thì rinh về giải Lý .Khi hắn là thần dân Lý 2 -Ams hắn đã từng khăn gói thi học sinh giỏi Anh . :blink:

Chưa đầy một tháng ,MN từng thiết lập 2 kỉ lục


Kỉ lục về truyện ngắn bị loại :21 truyện

Kỉ lục về số lần đăng liên tiếp : 4 truyện ngắn liên tiếp

( Một số thông tin trên lấy từ báo Hoa Học Trò )
Trả lời với trích dẫn


  #8  
Cũ 30-07-2012, 01:52 PM
hwakyungbc hwakyungbc đang online
Senior Member
 
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 157
Mặc định

Hệ thống quảng cáo SangNhuong.com

trời, super lun. Thx An về mí kái info nì lum, nhất là klink blog của MN a'
Trả lời với trích dẫn


  #9  
Cũ 30-07-2012, 01:52 PM
pjhuyenhanh pjhuyenhanh đang online
Senior Member
 
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 158
Mặc định

kekeke.... cóa j đâu ss Blue...
dzà đây là những pix của anh MN vô cùng xinh xắn



Trả lời với trích dẫn


  #10  
Cũ 30-07-2012, 01:52 PM
thuan-phuong thuan-phuong đang online
Senior Member
 
Tham gia ngày: May 2012
Bài gửi: 151
Mặc định

Hệ thống quảng cáo SangNhuong.com

hix hix... bựx mình... sao tự nhiên 4rum ko tạo đc topic mới là sao ??? khó chịu ghê nha... làm mún post bài mới cũng ko đc nữa >"<

thêm vài túm hình nữa nà ^^






trông kool và style wá
Trả lời với trích dẫn


CHUYÊN MỤC ĐƯỢC TÀI TRỢ BỞI
Trả lời


Công cụ bài viết
Kiểu hiển thị

Quyền viết bài
You may not post new threads
You may not post replies
You may not post attachments
You may not edit your posts

vB code is Mở
Mặt cười đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Mở
Chuyển đến

SangNhuong.com


Múi giờ GMT +7. Hiện tại là 11:08 AM

Xây dựng bởi SangNhuong.com
© 2008 - 2024 Nhóm phát triển website và thành viên SANGNHUONG.COM.
BQT không chịu bất cứ trách nhiệm nào từ nội dung bài viết của thành viên.

Tạp chí Kiến Thức Ngày Nay | Chợ rao vặt miễn phí SangNhuong.com | Chợ thông tin bất động sản lớn nhất Việt Nam