|
|||
![]() |
|
||
#1
|
|||
|
|||
![]() Nhớ Xuân Diệu Tế Hanh Mọi khi đến nhà anh Tôi gọi to: - Diệu ơi! Nghe anh trả lời: Hanh đó hả? Hôm nay đến nhà anh Tôi gọi thầm: - Diệu ơi! Và chỉ nghe tiếng tôi: - Diệu ơi! 7/4/1986 |
#2
|
|||
|
|||
![]() Bài này Trình thích hơn bài "Diệu ơi, Diệu đã về yên tịnh" của Huy Cận. Ngắn gọn mà hàm súc, cả bài thơ không đả động gì đến cái chết, đau buồn, tiếc thương... song vẫn gợi được cảm giác ngậm ngùi nơi người đọc. :gusun: |
CHUYÊN MỤC ĐƯỢC TÀI TRỢ BỞI |
![]() |
Công cụ bài viết | |
Kiểu hiển thị | |
|
|